AMA Vinh là chi nhánh thứ 13 của hệ thống trung tâm Anh ngữ AMA trên toàn quốc được khai trương vào ngày 13/04/2013, tọa lạc tại số 170km02 Đại lộ Lê Nin, Thành phố Vinh, Tỉnh Nghệ An.
VIỆT Á – PHAN QUỐC VIỆT VÀ ĐƯỜNG DÂY THAM NHŨNG LIÊN QUAN ĐẾN TẬN CHỦ TỊCH NƯỚC ĐÃ CHO THÔI CHỨC NGUYỄN XUÂN PHÚC – CÒN THIẾU 1 MẮT XÍCH QUAN TRỌNG
Vụ Việt – Á là vụ án có lẽ lớn nhất từ trước đến nay về số lượng cán bộ bị bắt, khởi tố, kỷ luật, cho thôi chức… Từ dàn lãnh đạo mang hàm tướng ở Học Viện quân Y đến 1 phó thủ tướng, 2 bộ trưởng, nhiều thứ trưởng, vài vị bí thư, chủ tịch và hàng tá các giám đốc CDC, bệnh viện các tỉnh… Và mới đây, người cao nhất là cựu Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc.
Bất kể động cơ và mục đích thật của vụ án này là gì thì 1 sự thật được phơi bày và các bên liên quan đều không thể chối cãi: đường dây “làm ăn”, “kết bè đảng” rất tinh vi, xảo quyệt, dựa vào quyền và tiền để thao túng xã hội.
Trong đường dây “maphia” ấy, các thế lực hắc ám đã sử dụng quyền, tiền, tình rất điêu luyện. Và để sức mạnh của chúng trở nên tuyệt đối, chúng không thể bỏ qua yếu tố quyền lực thứ tư – truyền thông.
Cần nhớ trong vụ Năm Cam không thể vắng bóng 1 nhân vật truyền thông phụ trách: đó là Ủy viên TW Đảng, Chủ tịch Hội Nhà báo Trần Mai Hạnh (bị đi tù vì liên đới).
Vụ Bùi Tiến Dũng PMU 18 sôi sục 1 thời, ta cũng thấy có nhà báo cũng bị liên đới tù tội…
Truyền thông và báo chí trong thời đại ngày nay ở nước ta có vai trò nhiều mặt và quyền lực rất lớn. Đó là ngành đào tạo ra rất nhiều người tài giỏi, nhưng cũng là mảnh đất màu mỡ để rất nhiều kẻ cơ hội, trục lợi vun vén làm giàu tốc độ nhanh rất kinh ngạc, nơi sản sinh ra những quái vật về chính trị chuyên tổ chức, dẫn dắt, theo đóm ăn tàn những con mồi béo bở có thể sinh ra tiền cho chúng. Chả thế mà ở Việt nam thẻ nhà báo còn có giá trị hơn cả danh hiệu giáo sư khi ra đường.
Quay lại vụ Việt Á, nhiều người có óc phân tích sẽ đặt vấn đề ngay: Vai trò trung tâm truyền thông là ai?
Câu trả lời dễ dàng nhận ra ngay: đó là một KOL nổi tiếng đồng hương với cựu CTN Nguyễn Xuân Phúc và GĐ Việt Á Phan Quốc Việt – NGUYỄN CÔNG KHẾ.
Rất nhiều bằng chứng pháp lý và dấu vết truyền thông để có kết luận này. Dưới đây, tôi xin trích đăng một số tư liệu viết về Nguyễn Công Khế. Trong đó có tư liệu đăng nhiều trên mạng có nguồn từ facebook của Bùi Thanh Hiếu – một nhân vật gây nhiều tranh cãi. Đối với tôi, nguồn tin từ Bùi Thanh Hiếu trong một số vụ án quan trọng rất nên tham khảo và có giá trị nhất định. Dẫu sao Hiếu là một nick người thật và anh ấy luôn tuyên bố là tư liệu của anh ấy về các vụ việc là có nguồn tin cậy và chịu trách nhiệm về nó.
Trong tư liệu, tôi đã cắt 1 số câu, ý tôi cho là nhạy cảm.
Cũng cần nói thêm chỗ này: Hồi trước, các cụ lập lên triều đại này, các cụ rất giỏi dùng quyền lục thứ tư (báo chí) để tạo nên sức mạnh phản phong, phản đế, giành chính quyền, các cụ toàn phải hoạt động báo chí bí mật, sử dụng địa bàn nước ngoài ở Paris, Hương Cảng (Hongkong), Vân Nam làm nơi in ấn, xuất bản báo…
Ngày nay, có internet toàn cầu, những bậc hậu thế thuận lợi hơn nhiều, nhưng trong các cuộc đấu tranh chống lại các thế lực chống lại mình hay muốn đánh lại mình, các cụ cũng phải tổng lực và tuân thủ các nguyên tắc bí mật.
Trong cuộc chiến đấu (lý thuyết chính trị gọi là cuộc chơi), an ninh gián điệp và báo chí là 2 công cụ cực kỳ lợi hại. Báo chí trong nước 100% là quốc doanh, công khai và chịu sự giám sát, răn đe, cương tỏa của các thế lực có quyền, ban tiền. Khi đụng đến các vấn đề nhạy cảm hoặc được bảo kê chặt kiểu Vingroup, toàn bộ nền báo chí trong nước với khoảng trên dưới 1000 “tòa soạn” đều tê liệt hoặc chỉ đồng thanh hò vang 1 giọng theo người bắt nhịp.
Báo chí “phản động” kiểu Việt Tân thì người trong nước không ai nghe. Xuất hiện “nền báo chí” nhờ nhờ nước đục. Đó là Trương Huy San, Hoàng Hải Vân, Lưu Trọng Văn, Trương Duy Nhất, Lê Nguyễn Hương Trà, Bùi Thanh Hiếu… mà tôi không nhớ hết…
Và Nguyễn Công Khế là một trùm KOL điều khiển rất nhiều “nhà báo nhờ nhờ” nêu trên.
Chỗ nào báo chính thống không nói được, không được nói, không dám nói thì báo chí nhờ nhờ này lên tiếng. Folower của các báo nhờ nhờ này có khi hơn các báo chính thống nhiều. Ví dụ, nick Bùi Thanh Hiếu có 18.139 người theo dõi, nếu không bị sập đi sập lại thì nick này có số theo dõi lớn hơn nhiều (trong khi thử hỏi báo Nhân dân hàng ngày có bao nhiêu người đọc?); Trương Huy San (osin Huy Đức) có 350.622 folowers; Lưu Trọng Văn có 109.000 flowers; Hoàng Hải Vân có 128.000 folowers…
Nick Bùi Thanh Hiếu hiện sống ở Đức, thường có nhiều nguồn tin rất nóng nhưng không chính thức để đăng tin…
Sức truyền thông tin của các nick KOL này rất mạnh.
Wikipedia viết: Nguyễn Công Khế sinh năm 1954 tại Quảng Nam, là nhà báo, đồng sáng lập báo Thanh Niên và Tổng Biên tập Báo Thanh Niên từ năm 1988 đến năm 2008. Ông từng là Ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà báo Việt Nam, được huy chương vì sự nghiệp báo chí, là Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty cổ phần Tập đoàn Truyền thông Thanh Niên.
Trước 1975 ông hoạt động trong phong trào sinh viên, học sinh tại Đà Nẵng và Sài Gòn chống chính quyền miền Nam (cũ). Sau 1975 ông công tác tại Thành đoàn TP Hồ Chí Minh, sau đó chuyển sang công tác tại báo Phụ nữ Việt Nam. Năm 1986 ông cùng Huỳnh Tấn Mẫm sáng lập báo Thanh Niên - diễn đàn của Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam, ông giữ vai trò phó Tổng biên tập. Từ 1988 đến nay ông làm Tổng biên tập báo này, được coi là tổng biên tập thâm niên nhất trong làng báo Việt Nam. Ông góp công lớn trong việc đưa Thanh niên từ một báo nhỏ xuất bản một kỳ/tuần trở thành một trong những báo lớn nhất và có nhiều độc giả nhất tại Việt Nam hiện nay.
Ngoài công tác báo chí, ông hiện là Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam và tham gia nhiều hoạt động văn hóa, nghệ thuật. Ông là Trưởng ban Giám khảo nhiều cuộc thi hoa hậu.
Vai trò của Nguyễn Công Khế trong vụ Việt Á (tư liệu từ nick Bùi Thanh Hiếu)
Ai cũng biết Khế là người có quan hệ sâu với các lãnh đạo chủ chốt khoá 11,12 và cả 13. Trên trang Facebook của mình, Khế đưa hình ảnh những vị nguyên lãnh đaọ đảng và nhà nước đến thăm nhà y. Trên thực tế thì Khế có quan hệ rất mật thiết với nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang và nhiều lãnh đạo cao cấp khác. Nguyễn Xuân Phúc thì là đồng hương ruột. Vào nhiệm kỳ 11 khi mà cuộc chiến Ba-Tư diễn ra gay gắt, uy danh của Khế rất lớn vì hắn dám phang cả thủ tướng cũng không sao. Kết thúc nhiệm kỳ 11 sang nhiệm kỳ 12, một cuộc thanh trừng lớn khiến nhiều quan chức dưới quyền Ba Dũng phải vào tù hoặc buộc về vườn như Hoàng Trung Hải, Nguyễn Văn Bình cùng với các đại gia như Trầm Bê, Hà Văn Thắm…. Ngoài ra vụ Đinh La Thăng và đàn em, vụ Vũ Huy Hoàng và các cán bộ ở Bộ Công Thương và Lê Thanh Hải cùng các đệ tử.
Trong khi đó quan chức đệ tử và các tập đoàn sân sau của Phúc hay Tư Sang chẳng những không làm sao, trái lại còn phát triển rất mạnh.
Nguyễn Công Khế và đàn em truyền thông đã song song hỗ trợ cho cuộc thanh trừng trên, vạch tội lỗi của các quan chức mà phe của Khế không thích, vạch những phương thức làm ăn của tập đoàn sân sau của các nhóm đối thủ; và ngược lại ca ngợi quan chức và khen ngợi những tập đoàn sân sau của phe Phúc, Tư Sang Truyền thông của đám Khế đánh tới đâu, công an, viện kiểm sát, toà án đi theo đến đó. Như một dũng tướng tiên phong mạnh mẽ, mỗi lần truyền thông tay chân của Tư Sang nhắc đến ai, kẻ đó trước gì cũng bị uỷ ban kiểm tra trung ương sờ đến xử lý.
Đám đệ tử hàng con cháu của Khế như Tường Minh, Nguyễn Sin...làm mưa gió, chúng như những hung thần coi cả uỷ viên trung ương đảng như cỏ rác. Ngồi cà phê, quán nhậu chúng hứng lên chửi uỷ viên này, uỷ viên kia, tuyên bố nếu thích mai sẽ đánh cho vài bài báo sấp mặt luôn. Các doanh nghiệp sợ chúng đến vỡ mật.
Ai cũng biết, đằng sau những anh hùng oai phong đánh tham nhũng, tiêu cực trên mặt trận truyền thông ấy đều là đàn em của Khế như Hoàng Hải Vân, Quang Thông, Quốc Phong, Lưu Trọng Văn...và đàn cháu của Khế như Tường Minh, Nguyễn Sinh, Hằng Nga ( Đà Nẵng).
Quân truyền thông của Tư Sang, Phúc còn nằm ở báo Tuổi Trẻ, không thuộc quyền của Khế. Như cựu nhà báo Osin, Hoàng Linh cùng với dàn mới…
Đấy là một thời vàng kim đúng nghĩa cho truyền thông đánh tham nhũng, tiêu cực. Các nhà báo anh hùng đều ở nhà lầu, đi xe hơi, vé máy bay hạng thương gia. Ngồi nhậu và cà phê ở những nơi sang trọng với đồ uống đắt tiền và tính chuyện viết bài có vỏ bọc cứu nhân dân, đất nước khỏi bọn tham nhũng dưới sự quyết tâm của tổng bí thư.
Khế là hình ảnh tiêu biểu nhất, y không cần trực tiếp viết bài, việc đó đã có đàn em, đàn cháu làm. Y ngồi ở khu sinh thái Vĩnh Hy hay biệt thự quận 9, tiếp những lãnh đạo đương kim hay nguyên ghé thăm. Vợ y mở cả chục công ty đủ mọi ngành nghề, y nắm chủ tịch tập đoàn Thanh Niên. Trong vòng vài năm ấy, y tậu đến 4 căn nhà và một căn hộ bên Mỹ để đưa con trai, con gái, con rể sang định cư.
Khế bán trụ sở báo Thanh Niên cho đồng hương Bùi Thành Nhơn Novaland kiếm chênh lệch hàng trăm tỷ, vay đểu của Vượng Vin 300 tỷ không hẹn ngày trả vì lý do đầu tư vào khu nghỉ dưỡng Vĩnh Hy. Tiền mà các doanh nghiệp hối lộ bằng hợp đồng qua hàng chục công ty nhỏ của vợ và con y nữa không sao mà kể xiết.
Danh đã oai trùm thiên hạ, tiền của thì không một nhà báo nào đọ được với y, quyền lực đối với 1 số giới có thể còn ngang ngửa ủy ban kiểm tra trung ương. Y chọn cách hưởng thụ vinh quang qua việc làm bóng đá và thi hoa hậu.
Phải nói dưới chế độ này, Khế có đủ mọi thứ. Y có lá bài ngày trẻ đã theo cách mạng thực hiện phong trào sinh viên biểu tình chống chế độ VNCH, y có tiền, có thế lực ở VN, có con cái định cư ở Mỹ. Cuộc sống và cuộc đời của y đã đến chỗ vinh hoa tột cùng.
Thế rồi dịch covid 19 tràn đến Việt Nam, cả đất nước trong cơn quay cuồng hỗn loạn, điêu đứng và tang thương khắp nơi.
Người anh hùng Nguyễn Công Khế không cam lòng sống cảnh nhung lụa vàng son, y muốn nhảy ra góp một phần trong cuộc cứu độ nhân thế. Với quan hệ với những quan chức cao cấp, chủ chốt và với tầm ảnh hướng lớn. Y giới thiệu một người trẻ tuổi, đồng hương với y, một bác sĩ rất có lương tâm với nhân dân và đất nước đến với công cuộc chống dịch.
Đó là “bác sĩ” Phan Quốc Việt với Công ty Việt Á.
Khi Nguyễn Xuân Anh, cựu bí thư Đà Nẵng bị hạ bệ. Khế kể cho mọi người rằng trước kia Khế từng nói Nguyễn Xuân Anh không thích hợp làm chính trị, Khế dặn dò Xuân Anh.
- Bây giờ anh em mình có thiếu thốn gì đâu mà phải tiêu cực này nọ.
Khế lúc đó không thiếu gì thật, y đã sắm được căn nhà đẹp ở một khu phố nhà giàu ở Bắc Cali cách nhà Đặng Thành Tâm có một chục phút và vài căn khác trên đồi, địa thế rất đẹp, một căn chung cư cao cấp ven biển ra vào phải qua cổng gác bảo vệ. Con gái Khế - Nguyễn Quế Trà My và con rể Nguyễn Tú, con trai Nguyễn Sơn Trà đều đang định cư tại Mỹ, có nhà ở và nhà cho thuê.
Chiếm 75% cổ phần trong công ty cổ phần tập đoàn truyền thông Thanh Niên, giữ chức chủ tịch tập đoàn, Khế mở chi nhánh tập đoàn tại Bắc Cali, đưa con cháu mình làm việc ở đó theo hợp đồng với chi nhánh tập đoàn. Vợ Khế là Đặng Thị Thanh Xuân mở cả chục công ty để nhận hối lộ trá hình. Những tập đoàn, doanh nghiệp nào muốn yên thân thì tuỳ theo ngành nghề mà đến các công ty vợ Khế đã mở sẵn ký hợp đồng trá hình nộp “thuế”.
Ở Việt Nam Khế có biệt thự ở quận 9, có khu nghỉ dưỡng sang trọng Vĩnh Hy, nơi mệnh danh là Địa Trung Hải của Việt Nam. Tiền đến đều đều từ các công ty của vợ, quả thật Khế chẳng thiếu thứ gì.
Nhưng giữa không thiếu cái gì và cái bao nhiêu cho vừa lại là một câu chuyện khác.
Ngày 5 tháng 3 năm 2020 Bộ Khoa Học và Công Nghệ họp báo công bố kết quả nghiên cứu chế tạo bộ kít của Việt Á phối hợp với Học viện Quân y.
Mới chỉ là họp báo công bố kết quả nghiên cứu chế tạo, thế mà 15 ngày sau Khế đã viết trên Facebook của mình rằng nhiều nước đã đặt mua.
Quốc gia nào mà dễ phó thác sinh mệnh nhân dân họ đến vậy, một sản phẩm liên quan đến tính mạng con người được một nước như Việt Nam sản xuất, mới công bố vài ngày mà họ đã đặt mua?
Chả có quốc gia nào đặt hàng cả, đó là hiệu lệnh ngầm mà Khế thông báo cho các địa phương, hãy nhanh chóng mua gấp kit của Việt Á đi, đừng có chần chừ, nếu không sẽ nhận án kỷ luật vì thủ tướng Phúc đã ban lệnh các địa phương phải nhanh chóng chủ động phòng chống phát hiện dịch bệnh.
Khế cũng viết trong stt của mình rằng Phan Quốc Việt hiện nay đang làm việc với những người trọng yếu trong việc phòng chống dịch ngoài trung ương. Trọng yếu chống dịch thì chỉ có thủ tướng, phó thủ tướng chứ còn ai. Rất khéo léo Khế nhấn mạnh Việt là người Quảng Nam. Ngầm thông báo Việt Á là sân sau của thủ tướng Phúc. Chúng ta cứ đặt giả thiết là thủ tướng Phúc bị oan, ông chỉ nôn nóng muốn chống dịch bệnh.
Nhưng rõ ràng nếu ông Phúc bị oan, thì Khế là kẻ đã mượn danh ông Phúc để hăm doạ các nơi phải nhanh chóng mua kit của Việt Á. Các địa phương một đằng thấy thủ tướng Phúc ra lệnh phải quyết liệt phòng chống bệnh, một đằng thấy Khế thông báo Phan Quốc Việt người đồng hương, người đang bàn bạc với thủ tướng chính là người làm ra kít với Học viện Quân y phối hợp mà nhiều nước đang đặt mua, thử hỏi làm sao mà họ không vội vã mua cho bằng được.
Sau này khi Việt bị bắt, Khế nói chẳng qua vì tin Việt thôi, không ngờ lại thế. Giờ hãy phân tích những gì Khế viết về Việt lúc đó, xem con cáo già làng báo cả đời đe doạ bao nhiêu doanh nghiệp tống tiền như Khế có phải nông nổi, dễ tin người hay không.
1- Khế giới thiệu Việt là chú em gần nhà 1 km, tính tình dễ thương, ít nói. Âm thầm làm việc lớn. Dễ thương, ít nói, làm việc lớn, ý Khế là tố chất tin tưởng, có thể làm ăn tin tưởng được.
2- Gần nhà, đồng hương Quảng Nam. Mấy ngày hôm nay ít đến nhà. Hỏi ra mới biết... đang làm việc với những người trọng yếú … Đoạn này điếm đàng vô cùng, báo chí đang miêu tả nữ sĩ quan học viện quân y thức trắng đêm, tất cả những người chống dịch như chiến sĩ tuyến đầu không ăn, không ngủ chạy đua với thời gian. Thế mà Việt là nhân tố chủ chốt lại mấy hôm không đến nhà (thế trước đó mấy hôm vẫn thường xuyên đến ). Đang nghiên cứu chống dịch mà lại đến thăm Khế làm gì, công việc đang ngoài trung ương với những người trọng yếù mà phải bỏ vào thăm Khế trong Nam để báo cáo tình hình ư?
3- Năng lực sản xuất 10k bộ một ngày, nhiều nước đang đặt mua. Mọi đơn vị hãy mua nhanh kẻo hết, không mua thì nhận án kỷ luật, không phải đắn đo gì, vì đến nhiều nước còn đang đặt mua cơ mà.
Đúng như nhà báo Nguyễn Thông, facebook cấp tiến từng nhận định về Khế vào khoảng năm 2015, ở báo Thanh Niên có 3 người giỏi nghề là Đỗ Hùng, Hoàng Hải Vân và Nguyễn Công Khế. Chỉ đọc cái stt mà Khế viết thôi thì thấy đó là một quảng cáo hay nhất, kín kẽ mà đầy uy lực nhất về món hàng kit của Việt Á.
Khi Việt Á bị bắt, Nguyễn Thông, Hoàng Hải Vân ngay lập tức đứng ra bênh vực Khế, Thông bảo Khế chỉ tin người mà vạ uy tín.
Trời đất, quả là miệng lưỡi vô cùng, vừa năm nào khen Khế giỏi nghề, năm sau lại bảo do tin người mà viết thế. Vậy là từ kẻ chủ mưu giúp sức cho Việt Á bán hàng bằng bài viết đầy uy lực, lại thành người đáng mến vì tin người khi kẻ kia phạm tội.
Nguyễn Thông có cổ phần trong công ty của Khế, Thông công nhận mình vẫn được chia lãi đều hàng năm.
Nguyễn Thông cũng ca ngợi Khế vất vả vật lộn lo cuộc sống cho gần 500 anh em trong báo Thanh Niên trong suốt bao nhiêu năm làm tổng biên tập. Nếu như Thông nói đúng, Khế quả thiên tài. Làm sao Khế vừa phát triển báo Thanh Niên, vừa lo đời sống cho mấy trăm anh em, con người Khế làm gì cũng trong sạch thì tiền đâu Khế mua 5 cái nhà bên Mỹ, đưa con cái sang định cư, việc định cư như thế tốn kém rất nhiều, còn biệt thự Sài Gòn, khu nghỉ dưỡng cao cấp ven biển.
Nếu Khế kiếm tiền nhiều như thế từ sự trong sạch, làm đàn em ăn lộc Khế, lại là người ngay thẳng. Nguyễn Thông và Hoàng Hải Vân phải viết cuộc đời và sự nghiệp của Khế cho thiên hạ học theo. Làm thế nào chỉ với nghề báo thanh liêm, dành hết thời gian cho sự nghiệp báo chí, mà Khế lại kiếm được tiền nhều như thế. Đêm về anh Khế buôn chổi đót, nuôi lợn cơ cực ra sao để giờ có hàng núi tiền triệu usd. Chuyện hay, nhân văn, ca ngợi con người tốt như thế mà sao không viết.
Nguyễn Thông kể mình chỉ là tên lính lác, Khế không thèm để ý. Nhưng đoạn kế lại kể rằng.
-Tôi hay viết blog, đụng chạm này nọ. Cấp chủ quản (Trung ương Đoàn) phàn nàn, không ít vị lãnh đạo đe nẹt, thậm chí bực bội. Anh Đặng Thanh Tịnh chỉ cười “chúng nó bắt mày có ngày”. Riêng ông Khế lần nào gặp tôi cũng bảo “Tôi tôn trọng những suy nghĩ, quan điểm cá nhân của ông, tôi không cấm ông, ông cứ viết thế nào cho phải thì thôi. Cá nhân tôi sẽ bảo vệ ông”. Vì vậy tôi cứ viết. Khi ông Khế bị mất chức Tổng biên tập được một thời gian thì tôi cũng buộc phải đóng blog bởi chỉ có 2 lựa chọn: hoặc làm thì đừng viết, hoặc viết thì thôi làm. Không ai trong lãnh đạo cơ quan ra mặt cấm nhưng lệnh từ cấp trên là vậy. Không còn ai bảo vệ tôi nữa.
Vả vào mồm Kols Nguyễn Thông nếu tôi gặp anh ta bây giờ. Lính lác không được Khế để ý mà dám viết đụng chạm đến lãnh đạo, rồi được anh Khế bảo cứ viết đi, cần anh bảo vệ. Rồi lúc anh Khế về không ai bảo vệ nữa.
Thực ra là Khế sai Thông viết phang các lãnh đạo đối thủ của Tư S., mọi việc đã có Tư S. bảo kê nên không phải sợ gì. Khế bảo Thông cứ viết, còn để Khế đàm phán, mặc cả với đối tượng bị nêu ra về giá cả. Quan điểm của Thông trong bài viết là Khế chỉ đạo, thử trái ý Khế viết về khác xem. Ví dụ vụ Việt Á này Thông Cào thử chửi Việt Á khốn nạn như bao nhiêu nhà báo khác xem?
Nguyễn Thông đã nhiều lần bênh vực Khế, lần này Thông cũng vậy và một đàn em được Khế cưng chiều là Hoàng Hải Vân cũng vậy. Hoàng Hải Vân tức Sánh còn máu lửa hơn khi viết bài về chuyện vua tôi nhân chuyện ông Phúc mất chức CTN vì vụ Việt Á, ý chửi rằng ông Phúc vì muốn yên thân phải phạm tội nhỏ cho vua nắm, nếu không vua nói thằng này trong sạch là có ý muốn tạo uy tín làm phản, lỗi nhỏ những gặp lúc không ưng thì biến thành to.
Quay lại giả thiết ông Phúc bị oan, ông chỉ vì nôn nóng muốn chống dịch mà chủ quan không yem xét kỹ Việt Á làm ăn ra sao. Như thế cần phải xử nặng những kẻ gian thần, cáo mượn oai hùm, trục lợi cá nhân như Khế để lấy công bằng.
Còn ông Phúc không oan, ông phải từ chức và hàng loạt cán bộ dưới quyền ông đi tù, lẽ nào Nguyễn Công Khế vẫn ung dung trưng ảnh rượu Tây do người ta biếu lên facebook khoe mẽ.
Hay chăng nhân vật Lâm mà Khế nhắc trong clip nói chuyện là một nhân vật có quyền lực, đã bị Khế nắm những bằng chứng đồi truỵ nên đến giờ Khế chẳng bị sao. Tìm hiểu những nhân vật quanh Khế xem có bạn bè nào tên Lâm đáng để Khế nhắc đến thì chẳng có ai cả.
Tôi đã tìm đến căn nhà của Khế bên Mỹ, một trong 5 căn. Nó ở một khu phố của những người giàu. Nếu Việt Á lại quả 20% cho các quan chức mua hàng, thì một quảng cáo giới thiệu từ người có uy tín như Khế, theo luật kinh doanh sẽ là bao nhiêu %?
Những người dân điêu đứng, mất nghề, mất nghiệp vì dịch bệnh. Những người bị Việt Á làm tiền khi phải trả tiền kít test gía trên trời ấy và những người trong gia đình Khế với Khế đang nở nụ cười viên mãn trong căn nhà hàng triệu usd trong ảnh kia.
Đó là hình ảnh trung thực nhất về một đất nước còn đang tao loạn và rất nhiều kẻ đạo đức giả, nhân nghĩa giả nhưng chúng là tội phạm thực sự. Chúng nói những điều tốt đẹp để lừa dối dân đen ngay cả lúc dịch bệnh hoành hành.